Vì sao bác sĩ luôn chỉ dùng một số loại thuốc lúc kê đơn?

Với TS Graham Easton, một chuyên gia đa khoa ở London, có khoảng 20 loại thuốc bậc nhất luôn được chọn để kê đơn cho bệnh nhân .

Hãy đưa tôi danh sách của bạn!

Bệnh nhân thường thích mang theo một danh sách liệt kê một số vấn đề của họ. Kỷ lục của tôi về danh sách dài nhất là 9 mục. Tôi vẫn còn giữ nó làm kỷ niệm. Nhưng tôi biết có đồng nghiệp của tôi đã vượt qua rào cản là 10 mục.

Tôi cũng có những danh sách. Nhưng danh sách của tôi thường là cho một ngày làm việc, hoặc cho một lần đi chợ.

Có cách nào mà ai đó lại nghĩ rằng tôi có lẽ sẽ đáp ứng được 9 vấn đề sức khỏe khác nhau trong một cuộc hẹn mười phút?

Nhiều danh sách rõ ràng là muốn liều thử vận may. tỉ dụ một danh sách cách đây không lâu của người mắc bệnh đưa cho tôi ghi: 1. dừng HRT? 2 . làm kiểm tra thuốc hít hen suyễn. 3. rà soát tai . 4. thăm khám nốt ruồi. 5. Hỏi về bệnh trầm cảm của con trai. 6. thăm khám áp huyết .

Tuy nhiên là , danh sách một số dấu hiệu có thể hết sức có ích cho bác sỹ . Chúng có khả năng lập tức báo hiệu mô phỏng bệnh .

Tỉ dụ , cảm giác khát, giảm cân và đi tiểu nhiều là bệnh tiểu đường, trừ khi được chứng minh là bệnh khác.

Quy tắc vàng là lúc người bệnh đã có sẵn danh sách trong tay thì hãy đưa cho chuyên gia càng sớm càng tốt. trong khoảng đó người nhiễm bệnh và chuyên gia có thể có một cuộc trao đổi hữu ích để ưu tiên những gì có lẽ sẽ làm được trong mười phút.

Người bị bệnh chẳng hề khi nào cũng muốn ủy quyền chuyên gia danh sách của mình. Họ giữ chúng bo bo . Trong tập huấn bác sỹ , phòng khám chúng tôi được tập một vài giải pháp lịch sự để có thể khai thác danh sách này trong khoảng họ.

Do vậy , hãy làm cho cuộc sống dễ dàng hơn cho cả hai chúng ta và giao danh sách của bạn cho chuyên gia càng sớm càng tốt.

Đối với thầy thuốc , việc biết vấn đề đã xảy ra bao lâu cũng rất quan trọng. Đau ngực kéo dài 2 tiếng đồng hồ khiến tôi lo về một cơn đau tim hơn là đau ngực chỉ diễn ra trong thời gian ngắn chừng một số giây .

Nhưng có lẽ sẽ rất khó tìm ra xác thực vấn đề đã kéo dài bao lâu. người bệnh thường không chuẩn bị sẵn câu đáp theo cách đó .

Các thì hết sức mơ hồ (“Ồ, cũng tương đối lâu rồi”). Hoặc tôi phải lắng nghe trình tự nghĩ suy của người bệnh , trong đấy họ thường lập bản đồ các đặc điểm theo một số sự kiện trong cuộc sống đáng nhớ và có ý nghĩa riêng với họ (“Vâng, nó xảy ra trước khi tôi đi chơi golf hôm thứ Ba tuần trước – hay là hôm thứ Tư nhỉ? Mà có nhẽ thực thụ là sau bữa trà”).

Tôi không nói là bạn béo, nhưng…

Trong một số năm qua, một số chuyên gia luôn bảo bệnh nhân điều họ cần làm là giảm cân.

Nhưng bằng chứng rõ ràng cho thấy việc bảo người khác phải làm gì hãn hữu khi có tác dụng. giả dụ bạn có con ở tuổi lên ba hoặc ở tuổi vị thành niên thì bạn sẽ hiểu điều này.

Vừa mới đây , tôi hay hỏi: “Ông/bà có nghĩ mình cần giảm cân không?” Một biện pháp khác là: “Ông/bà nghĩ điều gì ngăn mình giảm cân?” hoặc “Trước đây điều gì có hiệu quả nhất với ông/bà?”

Giả dụ bạn muốn tạo động lực cho một ai đó , một thắc mắc kiểu “Mọi thứ sẽ thay đổi thế nào giả dụ bạn có thể giảm các kg?” nhiều nguy cơ sẽ có ích hơn là “Bạn đích thực cần phải giảm cân đấy , bạn biết không”.

Mọi người cũng hay nói rằng những chuyên gia nên thực hành một vài gì mà họ rao giảng – những bác sĩ không nên thừa cân. Nhưng chúng tôi là con người và có lẽ sẽ sai trái như mọi người khác, và trên thực tại , là một thầy thuốc tuổi trung niên, tôi tương đối thông cảm với một số người đang rất khó nhọc để giảm cân.

Nhưng điều ấy không có tức thị tôi thỏa hiệp – tôi rất rõ ràng về những nguy mà lại người bệnh gặp phải do thừa cân hệ quả đáng tiếc ích lợi lúc giảm được mọt vài cân. Mà điều đó có tức là tôi thực thụ hiểu một số thách thức.

Tôi cố gắng đi lại và, vài tháng một lần, tôi sẽ thử một kiểu ăn ít nào ấy (chế độ ăn 5:hai , chế độ ăn súp bắp cải ; đội ngũ cán bộ bác sỹ theo dõi cân nặng và đồ uống ăn kiêng có thương hiệu . Tất cả đều có tác dụng – ít hoặc nhiều.