Chàng thanh niên một mình đạp xe xuyên Việt để có thể hiến tạng

Lê Hữu Toàn, 24 tuổi đã làm được các điều lớn lao mà không hề ai cũng làm được, đó là : hiến tạng và một mình đạp xe xuyên Việt.

Ngày 7/hai , sau gần hai tháng trong hành trình đạp xe xuyên Việt của mình, Lê Hữu Toàn (sinh năm 1993, đang sống và làm việc tại thành phố Hồ Chí Minh) đã có mặt tại Bệnh viện Việt Đức nhằm mục đích là hiến tạng. Lê Hữu Toàn đã làm được một vài điều lớn lao mà chẳng hề người nào cũng làm được, đó chính là : Hiến tạng và một mình đạp xe xuyên Việt.

Toàn nói : “Thực ra, tôi biết về việc hiến tạng đã trong khoảng rất lâu rồi, lúc tôi quyết định sẽ hiến tạng, tôi có điện thoại hỏi quan niệm vợ chồng , lúc ấy ba mẹ tôi đã đồng ý với quyết định của tôi. Sau đấy , tôi có nhắc về ý định đạp xe xuyên Việt của mình, khi đầu gia đình tôi tưởng tôi chỉ nói đùa, lúc biết tôi nỗ lực đi, gia đình tôi có phản đối, nhưng tôi vẫn quyết định xuất hành ”. Nguyễn Hữu Toàn đề cập , ban sơ em nghĩ hành trình xuyên Việt của mình phải mất khoảng 1 năm mới chấm dứt và bản thân đã chuẩn bị 10 triệu đồng nhằm mục đích là làm “lộ phí”. “hôm nay tôi đã vào được Hà Nội, mai sau tôi lại tiếp tục khởi hành , và cũng chưa biết bao giờ sẽ chấm dứt hành trình, vì nó còn tùy thuộc đến nhiều thứ, chỉ biết rằng điểm vào tiếp theo của tôi là cực Tây (Điện Biên) và cực Bắc của tổ quốc là đỉnh Lũng Cú (Hà Giang)”, Toàn chia sẻ .

Toàn cũng cho thấy , tức thì từ các ngày trước tiên trong hành trình đạp xe tôi đã gặp không ít khó . “Hôm đó chính là ngày trước tiên tôi khởi đầu hành trình nên đạp xe rất “sung”, vì thế cuối ngày tôi mệt toài , nhất là khi đi qua các cây cầu rất cao ở Cà Mau, lúc ấy tôi đã thoáng qua ý định bỏ cuộc.ngoài ra , tôi nghĩ rằng mình đã lên kế hoạch trong khoảng rất lâu nên tôi chấp thuận mọi khó và tiếp tục hành trình. Hơn nữa, tôi cũng xác định được một số rủi do lúc đi trên phố và không người nào biết trước được những gì sẽ xảy ra, chính Vì vậy tôi đã cố gắng tiếp tục “.

Quay trở lại câu chuyện hiến tạng của mình, Toàn xúc động kể : “Tôi đã từng chứng kiến nhiều trạng thái rất khổ khi phải hằng ngày lọc thận, có số người đó họ chỉ sống được khi có tạng để có thể ghép, từ các câu chuyện đấy tôi nung nấu ý nguyện và cuối cùng tôi đã áp dụng được ý nguyện ấy ”. “Tôi nghĩ rằng, mình không thể dự báo được khi nào mình chết, có lẽ sẽ là hôm nay , có khả năng là ngày mai hoặc thậm chí là sau vài tiếng nữa. vì thế nên , tôi nghĩ rằng việc hiến tạng sau khi chết hoặc chết não của mình nó cũng giống như việc viết trước một bản “chúc thư ” và đó là đóng góp nhỏ bé của mình cho cộng đồng, phố hội”, Toàn lời khuyên .

Ths.BS Nguyễn Hoàng Phúc –PGĐ trọng điểm Điều phối ghép tạng quốc gia cho biết , đây đều là một số trường hợp hiến tạng khi còn rất trẻ và đó là một số tấm gương, là động lực để phong trào hiến tạng ngày càng phát triển ở nước ta.Ông Phúc cũng nhấn mạnh việc đăng ký hiến tạng là công nhận tâm nguyện của người hiến đã thành công, còn chuyện lúc nào hiến được, đó là câu chuyện của mai sau , không thể kể trước được.

“Hiến tạng là quyền của bạn. Còn lấy được hay không, lấy như thế nào là chuyện của ngành nghề y tế, câu chuyện của tương lai . thành ra chúng ta đừng lo âu ví như chúng ta 100 tuổi, tạng của chúng ta không sử dụng được thì sao, đó chính là chuyện của lĩnh vực y tế”, ThS Nguyễn Hoàng Phúc nhấn mạnh.